Ru lòng
Ru lòng ngủ đi em.Nắng đã nhạt màu chiều
Đừng cố níu cuộc tình nhiều mảnh vỡ
Em đi qua nơi mùa Thu dang dở
Nơi ăm ắp đầy những kỉ niệm không tên
Có lẽ vì anh chưa đủ nhớ- thành quên
Chưa biết nói lời yêu cùng ánh nhìn chân thật
Biết bao lời mật ngọt
Anh rót nơi đâu? Sao lơ lửng câu thề.............?
Hay tại bởi vì anh không biết đam mê
Em khắc khoải còn anh xa vời vợi
Thăm thẳm lòng đau,cơn mơ em mời gọi
Anh đang bận lòng,mê mải chốn không nhau
Em bước chênh vênh,chới với niềm đau
Vịn vào đâu cũng thấy nhiều đổ vỡ
Vướng vào đâu cũng quá nhiều bỡ ngỡ
Em xót lòng em,tan nát cả khoảng trời
Ru lòng ngủ đi em!Tin yêu được mấy lời.......
Anh gạn mãi cũng chỉ vừa câu hứa
Vừa cơn mơ dập dìu tình đôi lứa
Anh không còn là anh của riêng em
Nụ cười em hằn rõ những luốc lem
Ngang vết xước giấu mình lau nước mắt
Trả cho anh trơ cạn lòng đau thắt
Em xuôi về tiếc nuối.........giữa bơ vơ
Anh đừng về đòi lại những vần thơ
Màu cũ kĩ hóa tàn tro dĩ vãng
Em dỗ lòng em,đi tìm bóng nắng
Ru lòng ngủ đi em!.....................
Thiên Linh (TP.Vinh)
Tags: vần thơ
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn