Có lẽ câu hỏi đó câu hỏi đó chỉ hỏi cho vui thôi, vì bao nhiêu dự thảo vẫn trôi vào quên lãng. Và ngày ngày trên mỗi con đường dù sáng hay trưa, chiều hay nửa đêm các quán nhậu vẫn tấp nập khách ra vào....
Ngày Thúy Mùi trở về, mở tiệm cắt tóc, gội đầu ngay ngã tư, cả làng tôi xì xào “con dở hơi, ở làng Trùa ai thèm cắt tóc tiệm”. Rồi họ nghi ngờ “cắt tóc hay cắt cái đám lông chim” mà sao Thúy Mùi ăn mặc đỏm dáng, quần đùi áo mỏng, xức nước hoa thơm lựng trời....
Gã chuyển đến xóm trọ một ngày cuối năm ngoái. Tôi nhớ là bởi ngày gã đến không kèn không trống nhưng vẫn không yên với cư dân cái xóm thị phi này. “Nó là nam hay nữ mà nhìn kỳ vậy kìa”; “Ngực lép như bị vạc mà dám bảo là nữ”; “Coi cái tóc hớt cua với điệu đi ngay đơ như chà nạng mà còn hồ nghi......
Ông Hiên là em ông nội tôi. Năm tôi 10 tuổi thì ông Hiên đã U.60 nhưng da dẻ vẫn hồng hào, giai lão, hằng ngày vẫn đạp xe đi chợ huyện, cách nhà mười lăm cây số....
O Mơ ở cạnh nhà mình. O lấy chồng xã bên, nghe đâu bị chồng đánh nên o trốn về, cùng bốn đứa con gái. O về làm một căn nhà nhỏ sát vách nhà mẹ đẻ - bà Hường....
Trong một lần lấy danh sách lớp, Nhân-một tình nguyện viên tại Thủ Đức hỏi hai anh em Kha, Khang học chung lớp: “Cha con tên gì?” Thì Kha-người anh trả lời: “Thưa thầy, con không có cha”. Khang-người em ánh mắt tròn xoe, hồn nhiên nói thêm: “Mẹ nói tụi con không có cha”. Tôi cùng các tình nguyện......
Và cái mà cả xã hội kỳ vọng vào mới đáng sợ: “Giờ con muốn làm người tốt cũng khó quá! Con không ăn trộm, cũng bị cho là ăn trộm. Giờ con đi đâu, xin việc gì cũng có người nói ra, nói vào. Con nhuộm tóc, con đeo bông tai cũng bị để ý. Trong khi con làm những việc tốt, thì chẳng được ai quan tâm,......
2013-một năm gameshow phát triển thực sự rầm rộ. Thành công về mặt giải trí, về lợi nhuận cho nhà đài là điều rõ ràng. Gameshow thuần Việt chậm đổi mới, gameshow ngoại nhập hòa nhoáng nhưng thiếu chiều sâu đã đặt ra một câu hỏi lớn về chất lượng....
Tôi kể câu chuyện của tôi hơn 8 năm về trước. Năm đó, tôi học lớp xã có ông H vốn làm phát lương cho các thương bệnh binh trong xã. Cha tôi cũng là một thương binh nên đôi khi tôi theo mẹ lên nhận lương ở đó. Năm tôi lớp 7 cha tôi mất, theo quy định thì gia đình tôi được nhận tiền hỗ trợ mai táng.......
“Tôi dám khẳng định rằng, câu “đàn bà nhẹ dạ cả tin” là sai hoàn toàn. Câu đúng phải là “ đàn bà nhẹ dạ…chả tin”. Sáng. Ông bà chủ cãi nhau nghe oang oang cả xóm trọ. Dãy nhà trọ 20 phòng là có hơn 20 cái đầu lò ra khỏi cửa (có phòng chồng chui cửa chính-vợ chui cửa sổ). Nghe ngóng. Tò mò. Bàn tán......